Friday, December 19, 2008

Viết trước , sinh nhật buồn


Ngày đến ai buồn anh biết không

mùa xuân đâu vực dậy trời hồng
bởi con én nhỏ quên vui hót
nên đóa cúc vàng cứ đợi mong
này ngọn nến lung linh giọt sáng
kia cây đời héo hắt hoa lòng
người ơi , nhánh mộng em mơ đấy
chỉ thấy u hoài đậm nắng cong !

Monday, December 15, 2008

Gửi gió cuốn đi

Tôi chẳng trách người , tôi trách tôi
khóc cho tình vỗ cánh xa rồi
con tim cợt nhả rèm mi ướt
nỗi nhớ trêu ngươi chiếc bóng côi
dạo ấy mơ yêu đêm ngọt lịm
để giờ tiếc nuối mật tinh khôi
buồn ơi , gửi gió đi muôn lối
về đốt thơ xưa thả giữa đồi

Wednesday, December 3, 2008

Phù hoa

Chàng gửi cho tôi một nhánh hồng
bảo rằng : hãy phủi bụi long đong
tưởng vui chiếc đũa thần ban tặng
nên mở hồn xuân sắc đợi trông
hoàng tử xa xôi nơi tháp cổ
lọ lem vò võ chốn trời không
phù hoa sực tỉnh tim trầy xước
là ngọn gai đâm nhói cõi mong

Friday, November 28, 2008

Vai diễn ngậm ngùi

Muốn tặng cho anh cả cuộc đời
tiếc gì đâu những mảnh thơ rơi
vội đem tim nhỏ ra tung hứng
mà lấy tình đau đến rã rời
ta diễn vai hề trong kịch bản
người say màu ảo giữa sân chơi
lung linh kỷ niệm ru ngày cũ
lặng xót mình em cay đắng ơi !

Thursday, November 20, 2008

Quẳng gánh lo đi

*kính họa bài 70 tự thọ
của nhà thơ Quốc Tuấn

Từng trải bao năm đứng giữa trời
lòng yêu cuộc sống chẳng hề vơi
túi thơ ăm ắp tình chưa cạn
bầu rượu thơm tho bạn sẵn mời
duyên bút câu ca cùng xướng họa
ván cờ vần điệu cứ bày chơi
sá gì bảy chục mà e sợ ?
quẳng gánh lo đi thỏa với người

Yêu như yêu lần đầu

Hai trái tim khao khát gặp nhau
lại yêu như thuở mới yêu đầu
ngày thơ thẩn viết lời xanh mượt
đêm nhớ thương tô giấc đậm sâu
ru lá úa màu thu đếm nhớ
châm mùa phai đóa cúc đong sầu
mơ cùng dạo bước đan ngày mộng
mong ước tình ta chẳng úa nhàu

Không tựa

Thắm thoắt quơ tay chạm tuổi già
mấy mươi vẫn đẹp mộng đời ta
giai nhân lúng liếng cười trăng thẹn
thi sĩ liêu xiêu tiếc dáng ngà
tim đập liên hồi tay trống giục
mắt đưa chớp lóa ngọn đèn pha
thời gian ghi dấu thân rêu bụi
bù đắp hồn thơ đẹp bóng tà

Vui trong cõi tạm

*kính họa bài Trước thềm 92
của bác Trương Quân

Cõi tạm bao mùa đếm lá rơi
tháng năm chầm chậm cứ xa rời
cang buồm khơi sóng thời tung lướt
xây mộng ru tình lúc dạo chơi
tô sắc thơ ca ngân điệu nhạc
siết tay bè bạn ấm vòng đời
ung dung thách đố cùng sương gió
thong thả đường trần vui , bác ơi !

Mơ một trái tim

Một trái tim mơ một trái tim
cùng chung nhịp đập mãi đi tìm
mở toang cánh gió thiên đường vắng
khép lại đường mây ngục thất im
mộng chẳng nói cười vui nửa giấc
đời không bồi lở trở nguyên đêm
đôi bờ xa cách nghìn trùng nhớ
thèm nụ môi gần khúc dịu êm

Cắt một thềm trăng

Dừng cắt đời ta bởi lưỡi bào
chữ tình mài giũa sắc như dao
tàn canh rưng rức ôm tim vỡ
quẩy lốc tơi bời khóc mộng đau
hồn lá xa cành than bão rớt
tượng thần gẫy cánh hận mưa cào
rỉ màu hoen úa thềm trăng lạnh
hứng giọt trời ngâu ngỡ giọt đào

Thiên nhiên và trái tim gầy

Từng giây từng phút lại từng ngày
cõi lặng trần gian mãi quắt quay
nỗi nhớ tung hoành bay lộng gió
niềm thương náo động xé tan mây
chữ yêu dào dạt đang nuôi dưỡng
lòng sóng sục sôi đã đắm say
mưa cuốn một đời bao tất tả
trời tuôn nắng ấm dỗ tim gầy

Rồi trời bỗng thêm xanh

Rồi trời xanh bỗng chốc thêm xanh
và một ngày em lại có anh
cùng gió mây tưng bừng nhạc thắm
là chim muôn líu ríu trăng thanh
sáng tim lanh lảnh reo lời ngọt
đêm mắt long lanh khép giấc lành
buồn ngắn dần vui len lén đến
nhánh tình ơi , hãy lớn lên nhanh

Xa mờ

Khép lại bờ mi thoáng dại khờ
nửa hồn lãng mạn trái tim mơ
căng bờ môi mọng say sưa đón
xui nụ mắt xanh lúng liếng chờ
vàng lá buông mình ghi dấu ái
thắm mùa gieo hạt mở hoa thơ
chỉ là ảo ảnh sao hoài nhớ
xấp kỷ niệm xa phủ bụi mờ

Tuesday, September 16, 2008

Hiện thân lụa đào

Phải chéo lụa đào phất phới không
thân em sớm tối vẫn cầu mong
vào tay quân tử thời nương cánh
gặp kẻ phàm phu lại ức lòng
khép nép bên đời đời ủ mộng
đắng cay trước gió gió xoay vòng
duyên phần ai biết đâu mà gỡ
lựa chọn hết rồi bến đục trong

Traí tình non

Đừng trách duyên ta như quả non
mảnh đời giấy trắng đã vo tròn
trái chưa chín tới sao mê muội
nũ hãy còn xanh đã véo von
nếm miếng môi mềm hồn lịm mãi
giấu bờ tim vỡ nợ lo còn
mai kia xa lắc người ơi nhớ
một mối tình thơ miếng táo ngon

Cung đường nhớ thương

*nhân đọc bài Nhớ thương của TKB
Ngó nhìn mê mải một cung đường
chữ nhớ đâu rồi xa chữ thương
điệu lý bỏ quên nơi đất khách
câu hò nuối tiếc chốn quê hương
vội phơi ngấn lệ chưa oà vỡ
hờ giấu niềm đau đã tỏ tường
héo hắt mơ hoà thương với nhớ
ngày chờ ai vuốt tóc pha sương?

Monday, September 15, 2008

Trái tim nhút nhát

Trái tim nhút nhát rất thèm yêu
từ sáng tận trưa đến xế chiều
rưng rức say men men ngất ngưởng
ngu ngơ đuối mộng mộng liêuxiêu
mơ ai kiều nữ kề tay gối
sắm bóng tình lang dệt giấc liều
ngày chóng qua đi rồi lại cứ
thở than trời nỡ để liêu xiêu

Mảnh trăng mòn mỏi

Một mảnh tình trăng ánh cút côi
còn gì khi úp chén ly bôi
thả buồn vào phím đàn sai nốt
đong nhớ trong thơ ý lạc lời
biển cạn lửng lơ ngày nắng tắt
non mòn hờ hững nước sông trôi
hoa xanh đếm mãi bao mòn mỏi
bạc tóc thêm vuơng một kiếp rồi

U'p lại tim khan

Tìm đâu tri kỷ với hồng nhan
lạt phấn nhòe son giấc cũng tàn
màn rũ chờ ai lay nhẹ gió
bến xưa vắng bước bật sang trang
bờ xa lấp lánh tình đưa sóng
cõi lặng mênh mông bóng ghẹo nàng
úp lại nửa vầng yêu đã lỡ
cạn rồi , đừng khóc trái tim khan

Lục bát mơ đôi

Tôi tự tìm tôi ở chốn nào
mà nghe sóng gió ngập chiêm bao
gió lùa hây hẩy đồi mơ chín
trăng rọi mơn man chéo lá sầu
những tưởng quơ tay hình chạm bóng
ngờ đâu giở giấc nhịp chênh cầu
một câu lục bát còn sai vận
sáu tám liền đôi ta có nhau

Friday, September 12, 2008




Run rẩy hơi xuân đắm đuối ngày

Bâng khuâng đón lấy chén tình say

Màu yêu gấp gáp ngây da thịt

Giọt hạnh long lanh đẫm gió mây

Cuồng đất cuồng trời hương cỏ dại

Tắm môi tắm mắt nụ mê đầy

Rong rêu vướng vít thơm triền tóc

Thương đến bạc đầu nhớ quắt quay .


PTCV

Wednesday, September 3, 2008

Cười trừ

Tủi lắm thân em một nhánh bông
đơn sơ cỏ nội nhuốm hương đồng
3 con nhọc gánh đầy duyên kiếp
1 ổng nặng tình đục bến sông
trống trước hiên nhà trăng lạt lẽo
hở sau rèm cửa nắng mênh mông
cháo rau đổi bữa xanh lè mặt
đầu ngẩng cười trừ số phận ngông

Có những nỗi ngày

Một chút hương ngâu một chút lài
ướp lên vạt tóc đã dần phai
gió tung tà áo tung đời lụa
nắng lộng đường hoa lộng dấu hài
hạnh phúc dạo xanh vườn cổ tích
tình yêu vụt trắng lối thiên thai
thước phim chầm chậm quay guồng nhớ
trở lại đau thêm những nỗi ngày

Bốn mùa vui trốn đâu

Vẫn ước trọn đời ta có nhau
thênh thang vườn hạnh phúc muôn màu
thiên đường mơ lắm ươm ngày dại
cánh cổng khép rồi vương mắt sâu
bởi tiếc xa xôi lần mộng thắm
nên ru đau đáu ý thơ sầu
đông qua xuân đến đong buồn tủi
tự hỏi bốn mùa vui trốn đâu ?

Buồn gõ nhịp trong tôi

Hỡi ai giam gữ trái tim côi
ăn ngủ không yên cứ đứng ngồi
e ấp chiều thơm lên ánh mắt
vụng về đêm ngọt ngỡ hương môi
có làn mây tím vê bên núi
và cánh chim xa ở phía đồi
vẫn biết cho đi không nhận lại
buồn ơi sao gõ nhịp trong tôi

Dấu cười còn hay mất

Dấu cười sao nép ở trên môi
để nụ hoa khô héo giữa đời
ôm mảnh duyên thừa kê gối mỏng
gói vần thơ nhạt gửi đêm vơi
đài trang chi nữa con tim vỡ
khuê các còn đâu chén rượu mời
tha thiết men lòng lên tiếng gọi
giũ chăn chiếu lạnh nhặt hồn rơi

Chờ bước lạc vườn yêu

Kéo mây chiều rũ xuống
mặc chiếc áo xanh trong
cánh bướm xuân chào đón
dáng hoa mùa đợi mong
đẩy tình tràn mắt biếc
tô sắc dặm mơ hồng
mở ngõ tim chờ bước
vườn yêu hoài ngóng trông

Thursday, August 28, 2008



anh gửi cho em một giấc cười

một lời an ủi vạn lời vui

tìm trong xưa ấy lần e thẹn

thuở ước trăm năm sánh bước người


PTCV

Monday, August 25, 2008

Hoài xuân

Xoè tay hứng tiết xuân
ngửa mặt đón hương trần
se sẻ trời im gió
rỡ ràng cúc ngập sân
cánh mai vàng tống cựu
nhành lộc non nghinh tân
lũ én reo tung cánh
đàn em vui múa lân
bàn thiên hương khói ngát
cô gái giấc mơ gần
khai bút đêm trừ tịch
mong duyên tình sáng ngần
đì đùng tiếng pháo nổ
thánh thót giọng ai ngân
trông bánh chưng sôi lửa
gọi niềm vui kết tầng
sương tràn qua mái tóc
bước chậm dần đôi chân
mắt biếc nhoà mấy bận
tết xưa tiễn mấy lần ?

Thiên nhiên và con mắt ướt

Gió mây mưa nắng chuyện thiên nhiên
sao lại gửi theo lắm muộn phiền
gió thổi đêm xuân niềm rạo rực
mây vờn bóng liễu nỗi truân chuyên
suối mưa rắc nhớ chênh vênh lệ
vành nắng rây sầu nhạt nhẽo duyên
nửa mắt xem đời cười số phận
nửa còn thêm ướt giấc triền miên

Nửa hồn trống vắng

Sao gửi được màu nước mắt này
đến anh hiểu hết lòng em đây
ngày không nắng vẫn tình nung đỏ
đêm chẳng mưa sao gối ướt đầy
bóng ngã ngang chiều tia lặng lẽ
sầu lên dọc phố đọng mê say
cỏ hoa còn đậm hương đồng nội
trống vắng nửa hồn theo gió mây

Người là thiên sứ

Một chuyện tình em biết giấu đâu
cuộn trong mớ tóc bới vòng sầu
cất đôi mắt nhỏ chong đêm trắng
thả cọng dây dài thử giếng sâu
tròn trĩnh lời yêu thơ đậm nét
no nê phút nhớ lá xanh mầu
ơi anh , thiên sứ trời ban tặng
dẫu muộn màng ta vẫn có nhau

Có mùa xuân hạnh phúc

Có mùa khe khẽ gọi từ xa
có nắng ròn tan tưới nụ hoa
có cúc vươn mình vàng ngõ phố
có mai khoe dáng thắm hiên nhà
có con chim nhỏ tưng bừng hó
tcó trái tim đầy líu ríu ca
có tiếng ai cười gieo hạnh phúc
có mùa rạo rực đậm trong ta

Thêm nặng đôi tà

Những giọt mưa thơ đầy vạt áo
vẽ tà lấm tấm những vì sao
sao hôm làm mắt em thêm ướt
vướng nặng đôi tà vương nợ nhau

Trái tim bao dung

Phải anh, người khách lạ
kẻ ở trọ quên nhà
như bướm say hương mới
là ong đắm nụ xa
luyến lưu cành dạ lý
đắm đuối đóa hồng hoa
trăng gió đêm đô thị
vườn xưa chẳng thiết tha

Thiết tha mơ giọt nắng
sưởi ấm giữa đêm trăng
xanh mối mơ chàng cuội
thắm hương tóc chị hằng
làn mưa về hối hả
vũ điệu cứ tung tăng
để trái tim mềm yếu
bao dung xóa vết hằn

Trái tim tội đồ

Đêm , hình như sóng vỗ
reo giữa trời hư vômi
chứa chan mùi biển
tình dò dẫm đáy hồ
ta chìm trong bể khát
ai đẩy mãi triều xô
tim khóc lời dành dỗ
lòng yêu -kẻ tội đồ

Tội đồ không sám hối
trót lỡ mang tim khờ
khép nép thân hoa dại
mảnh mai đời cỏ mơ
lần vào trong bóng nhớ
tìm đến tận tình hờ
tay chạm vào hư ảo
gẫy nhành lục bát thơ

Thoáng tình

Câu ca dang dở bởi vì ai
ướt đẫm trang thơ khoé lệ cài
khóc cỏ xanh xao thèm ánh nắng
cười sương lóng lánh đón vầng mai
hạt buồn tròn lẳng xuôi triền nhớ
chiều tím xoè căng đổ bóng dài
bước lạc nên tình vui chốc lát
bốn mùa chếnh choáng một đêm say

Trôi về phía núi

Trăng leo lên đỉnh núi
dốc ngược trái tim chờ
tìm mãi mùi trăng sữa
rót vào hồn ánh thơ
tay trong tay lịm sóng
mắt đắm mắt xô bờ
xưa cớ sao không nói
lạc nhau rồi giấc mơ

Giấc mơ về phía núi
phủ sắc tím bùi ngùi
giọt nắng cứ rơi nhẹ
tiếng chiều không réo vui
thẫn thờ vai áo nhỏ
buồn bã bước chân xuôi
vạn dặm tìm đâu thấy
bóng trăm năm ngủ vùi

Mơ nắng xa

Nghe mưa khuya rỉ rả
như một khúc buồn ca
thao thức lòng ta nhớ
lênh đênh tình chốn xa
nhiều mơ đêm nhận lấy
chút nắng ngày đem qua
thắp ngọn tim bùng lửa
giọt yêu ngời sắc hoa

Một mình

Phố dài hun hút bóng
in nét buồn qua song
bịn rịn thu rời gót
hắt hiu ngày chớm đông
đêm cuồng chùng tiếng hát
tình nộ gõ tơ lòng
tấu khúc sao đơn điệu
một mình quay quắt mong

Nguyệt thực

Bởi nguyệt thực trăng vơi một mảnh
dành thời gian vá lại cho tròn
để đêm rằm đón ánh trăng non
ai vá được tim đau khuyết góc ?

Thím thằng bần

Các thím thằng bần đánh thoả ghiền
thị trường đen đỏ máu như điên
thâu đêm may rủi mê cờ bạc
suốt sáng ăn thua cháy túi tiền
ông tướng đen ngòm thua liểng xiểng
bà đầm trắng bóc nợ liên miên
tán gia bại sản nào chi sá
của độc , ai ơi , mó phải kiềng !

Đường mê

Cuộc đời hư ảo có ai ngờ
mê muội đường yêu bước vẩn vơ
tim dại xây lâu đài lỗi nhịp
tình non phá giấc mộng se tơ
đâu chàng bướm lượn vui vườn thắm
để đóa hoa cười đẹp dáng mơ
chợt tỉnh luyến lưu đầy ý bút
ngàn sau ghi nhớ những vần thơ

Sunday, August 24, 2008

Tứ tuyệt buồn

Sông thơ chèo chống một mình tôi
tứ tuyệt từ nay khép lại rồi
giọng hát em buồn tuôn suối nhớ
câu ca ngày trước cuốn dòng trôi

Cảnh khổ

Đấu đá làm chi với cuộc đời
rồi luôn than vãn ới trời ơi
đầu môi chát ngắt thân tâm tủi
chót lưỡi cay xè cốt nhục rơi
quay gót về khơi thuyền lắt léo
đội mưa rời bến ruột tơi bời
con đàn dắt díu tìm nơi trọ
cảnh khổ ngày ngày trêu cợt tôi

Tôi bước cùng tôi

Tôi bước cùng tôi tìm quá khứ
chuyện hôm nay có khác ngày xa
ngó xuôi thổn thức kia dòng lũ
liếc ngược trầm tư đây bóng ta
đối mặt cuộc đời mong địa lợi
trả thân sóng gió đổi nhân hòa
bốn mùa vạn vật thay bao lá
há suốt kiếp này sông chẳng qua

Trăng thu sầu

Ánh treo chênh chếch bóng thu ngời
mùa đến đong sầu thả gió trôi
man mác hoa lòng xưa cất giữ
ngẩn ngơ hồn mộng cũ đem phơi
cuối trời mây trắng rưng rưng nhớ
đầu ngõ trăng vàng lấp loé vơi
lùa khẽ qua song bao quạnh vắng
đêm tàn ai dỗ giấc rong chơi

Tạ tình

Dung dăng cười khóc khắp nơi qua
ai đến tung tăng chia với ta
dìu hạnh phúc tìm nơi trú ngụ
giữ nồng nàn tránh chốn phôi pha
mà cay đắng nát nhàu hương lửa
mãi héo khô tàn úa kiếp hoa
thôi thế tạ tình duyên chỉ bấy
nhạc lòng dang dở khúc chia xa

Saturday, August 23, 2008

Tắt đêm

Tắt vội đêm đêm ngọn nến trời
có gì buồn vỡ mảng sao rơi
cắt đường trăng tím yêu lầm lỡ
cứa mảnh tim sầu thả nổi trôi
nhặt chút vụn tình hương tóc rối
ngân dăm điệu lý giọng thơ rời
lược gương còn giữ môi oà nhớ
soi thấu trần gian đau có vơi ?

Tiếng hát em buồn

Con đường xưa quán cũ lời ca
còn một góc tim ai ghé qua
ném thử giọt tình dò giếng cạn
vục xem nguồn nước thử bờ xa
hỡi người phiêu bạt đùa con sóng
ơi phận đong đưa giễu vận ta
cứa vết sâu hồn buồn giọng hát
theo thời gian hỏi có phai nhoà ?

Tuổi ô mai

Ngày ấy ô mai chẳng thẹn thò
thuở vui không gợn chút âu lo
áo dài chợt mỏng hương con gái
giày gót gõ vang điệu học trò
vốc nắng tô màu môi đỏ thắm
nhặt sương ủ ánh mắt buồn so
vừa tròn tuổi mộng mơ theo gió
phượng nở hồng tươi buổi hẹn hò

Hoa chẳng chịu gia`

Ai đã ngắt đi những nụ già
gắn lên cành úa lắm chồi hoa
nghiêng đầu bướm vuốt : xinh mơn mởn
liếc mắt ong khen : đẹp mặn mà
đếm tuổi chất chồng sao cứ trẻ
để xuân tiếc nuối chẳng rời xa
thơ yêu phơi phới tràn thanh sắc
đâu nỡ trời xanh lại ghẹo ta !

Tình trong như đã...

Kề tai , em nói nhỏ cho nè
thơ viết dành riêng anh đó nghe
lúc giận mưa đầy con phố lẫy
khi vui hồn ngập ý thơ xoè
trầu xanh dây thắm sao vờ vĩnh
vôi đỏ cau mơ vẫn ngại e
chữ có cánh lời yêu gửi nhớ
tình trong ngần giả bộ ...thôi nhe !

Email

Anh nhặt muộn phiền trao tới đây
để ai ray rứt suốt đêm ngày
mộng du đồ đậm hồng trang giấy
tỉnh giấc vẽ vời xanh lá cây
khắc nét tin yêu lồng ngực trái
gửi lời tình tự quả tim này
email - cầu nối cười hay khóc
đến vội đi vèo như bóng mây ?

Dấu lặng đời

Nhắm mắt ngẫm đời toàn dấu lặng
đỉnh sầu tay với chạm sao băng
buồn vui xô xát nhầu quay quắt
cười khóc đong đưa tận nhọc nhằn
lạnh ngắt khúc ca xua ngọn nắng
nhoẹt nhoè lời hát vỡ đêm trăng
xin lần thử đổi lên cao vút
cung bậc trầm thay nốt nhạc thăng

Một chút

Chút nắng vừa lên chút nắng lòng
chút tình xa vắng hỏi còn không
chút mưa khẽ mát hoa khô héo
chút gió tươi mơn má ửng hồng
chút lửa sớm nhen bừng ước vọng
chút tro tàn nhớ phủ rêu phong
chút gương soi trắng đêm mòn mỏi
chút ảnh hình phai lệ ứa dòng

Ví dụ ta yêu nhau

Một chuyện tình yêu - ta ví dụ
tìm về quay quắt chốn sương mù
mây bàng bạc khuất mây đầu nẻo
gió quẩn quanh lùa gió cuối thu
đổ bóng hoàng hôn vàng Thuỷ Tạ
khuấy lòng du khách tím Đồi Cù
phố cao tim nhỏ không lời đáp
ví dụ vẫn là ví dụ ư ?

Còn gì nữa đâu

Cười giấu buồn , buông lời nhí nhảnh
quên âu lo quay nhịp valse nhanh
tiếng ca điệu nhảy ta vui bước
sân khấu đèn màu ...em nhớ anh
đôi nửa đắm say lòng thổn thức
mỗi hồn xa cách ngõ loanh quanh
còn gì đêm nhạt nghìn thu trách
đâu mảnh tình chôn mơ nắng hanh

Mắt lạ

Mắt lạ đêm đêm luôn nghĩ tới
rối em tâm trí cứ bời bời
ánh nhìn khua khuấy chao dòng lặng
vai tựa đẩy đùa gợn sóng lơi
tha thiết môi yêu tình chạm cốc
ngẩn ngơ hồn lịm dấu hôn đời
nửa hồn trót gửi phương trời ấy
còn nửa tương sầu mặn biển khơi

Hương quê

Hoàng hôn quyện khói mái nhà tranh
ngan ngát mùi thơm lúa trĩu cành
cô gái mơ màng đan tóc nhớ
chàng trai đắm đuối hái tình xanh
thì thầm tiếng gió ru lời ngọt
nao nức đêm trăng vỗ sóng lành
cỏ nội trời quê lòng tít tắp
hương đồng còn đọng ứ tim anh ?

Friday, August 22, 2008

Thay thế

Thềm cỏ đưa duyên vẫn mượt xanh
mà sao lại thiếu bước song hành
cỏ thơ còn dấu chân đôi lứa
lạc nẻo lòng đau in dấu anh

Trái ngọt

Thuyền chở hoa thơ về bến mộng
nghiêng soi bóng nắng đổ triền sông
nhanh tay vớt lấy đem trao tặng
ngọt trái thơm yêu chín đỏ lòng

Đá chanh

Một chút tình trong ly đá chanh
vui như tiếng đá khuấy lanh canh
vị chua ngon ngọt môi thơm thảo
mát dạ người yêu lúc nắng hanh

Lau chùi kỷ niệm

Đem bao kỷ niệm ra lau bụi
xem thử đời hoa mấy lượt cười
lầm lụi thâu đêm buông tiếng nấc
bâng khuâng suốt sáng tiếc trăng vui
cùng trời có được bao chìm nổi
cuối đất còn không những ngược xuôi
sầu nhớ buồn thương treo cuối giá
lâu lâu ngắm nghía lại đau vùi

Qủa thị

Một trái chín một mối em
thơm tho quả thị lắm người thèm
vẫn treo lơ lửng mong vào bị
hỡi kẽ si tình sao cứ xem ?

Một ngày tươi đẹp

Gom hết lòng yêu trên thế gian
nhặt khoan tim gõ tiếng rền vang
trời thu về giữa mùa hoa thắm
tóc ngắn đi trong sắc lộng vàng
cài nụ cười tươi môi rộn đón
trải thềm nắng lụa bước vui sang
một ngày nhận thấy đời thêm đẹp
dạo bước tình khua dậy chứa chan

Bài toán cuộc đời

Tôi khắc tên anh trong luyến thương
dỗi hờn pha gửi nấm tàn hương
thổi xanh thân đá rong rêu phủ
ươm tím hoa lòng cây lá vương
cứ cộng trừ thêm lời quạnh đắng
rồi nhân chia mãi mộng phai hường
quay lưng tiếc nuối tình đôi hướng
bài toán cuộc đời đọng gió sương

Cô đơn

Một hình một bóng một đơn côi
một chiếu một chăn một chỗ ngồi
một khúc tình vui thời sánh bước
một ca từ phá giọng riêng tôi
một đời ban phát hân hoan mãi
một thuở thu về tức tưởi thôi
một nhớ vươn dài lòng khắc khoải
một ai giữ mãi thời gian trôi

Lận đận

Ta nghe màu nắng phai trong trí
hồn lạnh tâm yên chẳng thiết gì
hoài bước chiếu hoa tìm chẳng thấy
ghế nào ngồi nghỉ mỏi chân đi

Nắng ấm

Anh đến chồi non bỗng biếc xanh
cho em môi má ấp e hồng
anh tia nắng lụa gieo mầm nhớ
mướt tóc xanh hong ấm cõi lòng

Thursday, August 21, 2008

Vui họp mặt

* kính tặng bác Trương Quân và nhóm Hồng

Tìm đến thơ Hồng ba buổi mai
sá chi mưa nắng dặm đường dài
bên ly sữa nóng gieo vần đẹp
cạnh tách trà thơm góp ý hay
đến hẹn lòng vui quay quắt nhớ
lại lên bút thắm ngẩn ngơ say
ngàn sau ghi khắc ngày hoa hội
hai tháng mười hai ta nhóm đây.

*ngày 2/12 kỉ niệm hàng năm nhóm thơ Hồng

Hãy dạy lại mình

*nhân đọc bài " kiểu giáo dục lạ đời "và " thày giáo đánh h.s "
trên báo T.N .

Chấn chỉnh nội qui của học sinh
lời bà hiệu trưởng chắc như đinh
kiểm tra tư cách - quyền thao túng
uốn nắn tác phong - chuyện thất kinh
xén tóc , cắt quần như pháp lệnh
ra quân , ban chiếu tựa kiêu binh
xem trò hành xử đau lòng quá
cô giáo tôi ơi , hãy ngẫm mình

Ngẫm mình dạy giáo dục công dân
lẽ phải điều hay tự kiểm thân
đấm , đánh , đạp , thoi phim đấu đá
dập , sưng , tưa , toé thói si sân
côn đồ màu nhuộm đen thầy giáo
đồng phục máu pha loang nghĩa ân
trò lỗi , thầy " hình ", ôi dạy dỗ
ngược đường sư phạm có phi nhân ?

Còn mãi tiếng Mẹ ru


Hơi thở đời con của Mẹ cho
Ru hời ơn mẹ chở âu lo
Ví dầu - gợi nhớ - theo con mãi
Lòng vọng đêm đêm tiếng Mẹ hò


Còn nhớ lời ru thuở ấu thơ
Ngọt ngào nghe giọng hát ầu ơ
Canh dài thao thức chăm mầm trẻ
Nôi nhỏ đong đưa ngắm búp mơ
Xoè bóng chở che đời bé dại
Rộng tay nâng đỡ bước con khờ
Mẹ - quê hương lớn âm vang mãi
Xao xuyến lòng non tiếng chẳng mờ .

Tiếng đàn

Bay bổng điệu buồn gửi gió sang
guitar ấm áp gõ tình vang
đưòng tơ bật khúc lời ca biệt
cung phím so dây tiếng nhạc loang
chạm ngõ đau nhoài chan vết cũ
vá tim buồn chở nặng hồn hoang
cùng song bước chẳng nhìn chung hướng
không kết thành đôi vỡ nhịp đàn

Dệt mộng

Ai bảo ta luôn dệt mộng đầy
ân tình cạn chén rượu môi cay
long đong hồn lá đêm no gió
lơ lững miền yêu phố chở mây
xé toạc niềm riêng tìm bóng nhớ
gắn liền hương cũ gửi lòng say
tàn canh trách giấc cô miên ấy
ai bảo ta luôn dệt mộng đầy

Wednesday, August 13, 2008

Mộng thường

Trong bóng tối tôi tìm thấy ai
được chăng mòn mỏi cuộc đời dài
còn xanh ý bút thời con gái
hay tím vần thơ buổi sớm mai
trái đắng mắt đong đưa ngập nhớ
giọt sâu mi tí tách tràn cay
mộng thường một giấc ôi bình dị
dù chỉ một lần đêm mượn vay

Muôn đời Viễn - Điện

* thân tặng 2 ông bao cấp
Viễn thông - Điện lực

Đầy tớ của dân xếp ở đâu
quan liêu cở ấy đứng hàng đầu
muốn qua sông Viễn xin dây mắc
biết luỵ con đò có Điện câu
kỹ nghệ bôi trơn thời học hỏi
phong bì đáp ứng luật cung cầu
" đầu tiên " không có thì nên nhẫn
chống mắt chờ thôi , nhắc nhở nhau

Chút thanh thản đường đời

Dẫm bước chân đau nhói muộn phiền
ước ao có được gót thần tiên
bơ vơ cõi lạc vòng say tỉnh
ngơ ngác đời xoay cảnh đảo điên
du lãng gieo neo tìm nguyệt quế
tang bồng rưng rức nợ thiên duyên
mong ngày thanh thản trên đường phẳng
rủ bớt phận mình chút ngả nghiêng

Cảnh giác

Chị hỡi em ơi để mắt nhìn
đàn ông với dấu hiệu tư tình
lơ là chê gối nhà xưa cũ
chăm chút đổi tay ẻm mới tinh
đột xuất họp hành siêng đối tác
thường xuyên thoái thác nhạt duyên mình
phải chăng nhan sắc phai tươi tắn
hay tám hay quà ,ta mất xinh ?

Tuesday, August 12, 2008

Trò khỉ

Ô dù che chắn gốc từa lưa
mặt thánh phủ rèm tấm vải thưa
nhìn tận mắt vờ cười giả lả
nghe đầy tai đóng bộ cù cưa
bịt mồm " bợ lá " đui , câm , điếc
há miệng "nâng bi " biếu , tặng , đưa
diệt tận truy cùng cho trốc gốc
quan tham - trò khỉ cớ sao ưa ?

Hỏi tình

*nhớ lắm chuyện xưa
Nơi ấy đậm hình xưa -tóc ngắn
em về buổi sáng khói mù giăng
hàng dương lặng rũ lòng thơ dại
dốc núi nghiêng đùa sương giá băng
trời thắp nụ buồn đôi mắt ướt
khách ru niềm nhớ trái tim căng
thời gian sóng sánh tình chưa cạn
tình hỏi tình sao nỡ cách ngăn ?

Đừng trách gì nhau

*Cảm xúc khi đọc bài
" Xin co' nhau trong đời "
Bài thơ tiếc nuối , trả lời sao ?
lòng vẫn còn thương nhớ xiết bao
thuyền nặng nợ rời xa bến cũ
duyên đa đoan giằng xé mơ đầu
bên sông dõi mắt trăng thầm lặng
cuối bãi khép lòng tim quặn đau
mộng ước ngày xưa xin giữ lấy
tiếng buồn đừng gửi nữa cho nhau

Saturday, August 9, 2008


Xuân Hồng




Ta vẫn mong em từ thuở xưa
Khép đông sương nhạt nắng lưa thưa
Nghiêng chao cánh én xuân tràn mở
Khẻ động ngàn hoa nụ hé đưa
Phố nhỏ xôn xao tà áo lượn
Trời xanh nhộn nhịp áng mây đùa
Bên lòng trang giấy ngời hương bút
Trừ tịch đêm chờ đã đến chưa .



Đã đến chưa, em tựa sóng xô
Làn môi xinh đẹp sắc hương tô
Mai vàng óng ả duyên thành phố
Đào đỏ tưng bừng nét thủ đô
Rạo rực gái xuân vui chải chuốt
Tung tăng đàn trẻ thích đùa nô
Bức tranh ngày Tết kìa ! Ai vẽ
Vạn vật muôn màu ngát ý thơ .

Làm phép

Thử dắt tay nhau đến cửa sang
hỏi xem đây phải cổng thiên đàng
có bao nhiêu thứ dân kêu rếu
là bấy nhiêu trò đất thở than
xếp lớn lăm le lo biệt thự
nhà công hô biến hoá dinh trang
nếu không phát hiện điều to , nhỏ
tiền tỉ đã yên trong túi quan

Friday, August 8, 2008

Mùa qua

Hè qua thu đến lại sang đông
chờ bước anh về ấm lửa hồng
khuôn ngực khát khao êm đuối mộng
bờ vai run rẩy lạnh khơi song
bập bùng ngọn lửa khơi nguồn nhớ
hiu hắt tia lòng chất đỉnh trông
tiếng hát xưa ru em giấc điệp
còn chăng lời cũ buốt tê lòng

Say tiền

Sành điệu người khôn ghé chốn này
rượu tu hơn nước chẳng hề say
thăng quan tiến chức nâng ly chúc
vào mánh ôm "đô " cạn chén quay
anh Tám khua môi xơi miếng ngọt
chị Tư múa mép kiếm mồi đầy
hợp đồng béo bở chan bia bọt
miễn có tiền vô ta ký ngay

Ca phê nhạc

Cà phê nào đắng như em tưởng
bên cạnh ly chiều thấm vị hương
lãng đãng quán đời ươm sợi nhớ
chơi vơi hạt mắt nẩy chồi thương
địu tình thử bước gieo duyên mới
gửi nhạc hoà ru theo giấc vương
lưu luyến khơi vòng đan khói thuốc
giọt yêu đặc quánh ngọt môi đường

Bái sư học thơ Đường

Tò te lính mới của Đường thi
trước đó , em đây chả biết gì
từ đối , thanh âm sao chính xác
vần gieo , niêm luật thật chi li
bái sư thọ giáo năng tay viết
tầm đạo chuyên tâm tiến gió phi
bí kiếp chân truyền còn học mãi
học cho hết vốn của sư đi

Thursday, August 7, 2008

Hương tình

Tiếng ca ai oán giữa đêm thu
gởi gắm điệu buồn thắm giọng ru
rả rích hiên nhà mưa giọt nhỏ
nỉ non lời dế ánh trăng lu
ôm lòng chiếc bóng lòng se sắt
đẫm lệ cô phòng ảnh thực hư
lục bát thanh xuân còn níu giữ
hương tình đâu lẽ lại phù du

Nồng nàn

Tình yêu ta đó sáng trời cao
đầy ánh li ti nhấp nháy sao
trong mắt em dâng nguồn sấm chớp
trong tay anh cuộn sóng ba đào
nở bừng yêu dấu nghiền đêm nát
vụt trỗi đam mê nhịp thác trào
dâng chút thơm tho môi nụ hé
đôi lòng nhập bóng nguyện trao nhau

Wednesday, August 6, 2008

Trăng

Trăng vẫn chứa đầy trong túi mơ
trăng nghiêng từ lúc biết mong chờ
trăng xanh rèm mắt khơi dòng nhớ
trăng thắm nguồn tim thả ánh tơ
trăng vẽ đêm sương màu bối rối
trăng gieo hồn mộng nét vu vơ
trăng rằm tròn trĩnh soi năm tháng
trăng nhả ngọc ngà trên cánh thơ

Vị ngọt ta mong

Phiến đá cuộc đời lắm bão giông
thời gian cứ thế trãi xuôi dòng
mang về biển mặn vơi cơn sóng
gửi lại thuyền yêu nặng nhánh sông
tình cạn - cạn dần mơ nước lớn
bờ xa - xa tít đợi năm ròng
tấm thân nếm đủ mùi cay đắng
vị ngọt là điều ta vẫn mong

Phấn trắng rời tay

Phấn trắng rời tay phấn nhớ không
bảng đen thương nét chữ hằng mong
tiếng chuông thầm vọng vang tiềm thức
bục giảng im nghe lặng cõi lòng
cô giáo bỏ sân trường ngập nắng
học trò yêu cánh phượng phai hồng
quên trang lưu bút xanh màu mực
đời tựa con đò biệt bến sông

Buồn

Cứ xé hồn ra trăm mảnh luôn
thả tung theo gió ngậm sương buồn
trơ lòng gỗ mục lòng câm nín
dậy sóng lệ ngầm sóng ngược tuôn
trở giấc đêm dài trăng bóng khuyết
giật mình canh vắng tiết đông cuồng
địa đàng bỏ ngõ tình sâu thẳm
dẫn bước ta về suối nhạc buông

Tuesday, August 5, 2008

Xuân reo

Xuân đến xuân đi xuân thế gian
vẫn em ngày ấy tuổi nai vàng
một thời ngơ ngác hồn e thẹn
mấy thuở vu vơ bước rộn ràng
mai rộ đời vui mừng nắng ấm
cúc ươm hương thắm gọi mùa sang
với cành lộc biếc bừng xanh mộng
nô nức xuân reo khắp mọi đàng

Chợ đời

*mùa thi và đầu năm học 2006

Hãy cứ chen chân dạo chợ trời
nhìn xem thiên hạ bán mua chơi
đây con cá muối trơ trơ mắt
kia phận tôm ươn quắp quéo đời
" học giả" tài hư mua chức tước
trường thi gian lận bán "phao" bơi
mới hay trung thực luôn xa xỉ
thời thế xui ai phải thế thời

Thế thời lại ngẫm nghĩ :ôi thôi !
giáo dục " hàng ta " cứ nổi trôi
chất lượng trường cao ; tiền có gửi
" game show" giá đúng ; ghế cho ngồi
kinh hoàng bao thứ vang trời động
ém nhẹm nhiều mùa giấu " chuyện xơi "
xới xáo khui ra mà chế giễu
hay chăng cái học đã hư rồi ?!

Tạ ơn

Một ngày tháng chín ta trao nhau
nhẫn cưới đeo tay ý ngọt ngào
hạnh phúc chuông ngân lòng rộn rã
thánh đường đèn rợp bóng xôn xao
một hơi thở ấm hoà duyên thắm
trăm nẻo đường vui đến bạc đầu
mầu nhiệm phước lành tin Đức Chúa
lặng thầm khấn nguyện tạ ơn cao

Mẹ - con

Đêm qua thao thức dáng hao mòn
mẹ bế trên tay ru giấc ngon
oa khóc thân đời mong khoẻ mạnh
rộn vui nguồn sống được vuông tròn
môi son mấp máy tìm bầu vú
ngực trẻ căng căng đón sữa non
dưỡng dục âu lo ngày tháng rộng
dù con lầm lỗi vẫn yêu con

Xanh mơ

Lá ơi sao cứ dâng màu nhớ
ươm giúp lòng ta nỗi đợi chờ
chúm chím nụ hồng reo khoảng vắng
vấn vương hồn nhỏ gửi lời mơ
nắng đi bỏ mặc trưa hè đắng
gió nỡ lãng quên phố bụi mờ
ngày có dài đâu xin cố đợi
thời gian còn lại lá xanh thơ

Sunday, August 3, 2008

Ơn cha nghĩa mẹ

Cha mẹ tạo con nên vóc hình
cho thân thêm đẹp nét thêm xinh
nhọc nhằn hứng lấy cầu gian khó
cơ cực quên đâu sống nghĩa tình
bền chí giữa dòng đời nghiệt ngã
lạc quan trong sóng gió quang vinh
ơn cha nghĩa mẹ cao như núi
sáng mãi vầng dương rạng ánh minh

Người lính

Một dãy non sông đẹp rạng ngời
cất cao lời hát khắp nơi nơi
đồng tâm cứu nước chân không mỏi
chung sức diệt thù bước chảng ngơi
gian khổ nề chi bom đạn trút
hiểm nguy nào quản máu xương rơi
hoà bình ghi tạc công người lính
thân đổi tự do hiến tặng đời

Hoài nhớ

Nhớ mãi trời ơi , sao thế này
rồi em chết mất có ai hay
người cười giễu cợt ngày chia cách
ta khóc buồn thương thuở đắm say
xé nát tương tư mơ hợp phố
xoay tròn lưu luyến mộng sum vầy
giở trang tình cũ như làn khói
mờ mịt ảnh hình tựa bóng mây

Dối lòng

Đã bảo rằng không nhất định không
không thương không nhớ cũng không mong
bồi hồi cứ ánh lên hồn mắt
thắc thỏm lại sâu tận đáy lòng
đêm trắng vần thơ soi nét bút
đèn thâu sợi khói cuộn đường vòng
chút tình thi vị luôn gìn giữ
là dấu hương nồng vẫn sáng trong

Đếm mưa

Một mùa đếm đựoc mấy cơn mưa
điểm hết làm sao những giọt thừa
tí tách thêm buồn thân gối chiếc
mênh mang đầy nhớ cảnh song thưa
nghiêng sầu bên cửa sầu nghiêng ngả
vờn bóng trong đêm bóng đẩy đưa
trùng điệp hạt rơi tràn tiếng nấc
bóng gầy hiu hắt ước duyên xưa

Người lắm mối

Cô S , cô N, cô X ,Y
Rằng nghe tên gọi thật kiêu kỳ
Em này liếc gửi : tình lên mắt
Chị nọ tặng dâng : nụ "kissme"*
Xàng tới xê lui ngày lắm mối
Trăn qua trở lại tối " cu ky " *
Bao nhiêu gái đẹp chưa cầu chứng
Quơ vội vào anh thế mới chì !

* Kissme : hôn tôi .
* Cu ky : một mình .

Khép ngõ lòng

Ngàn lần có trách cũng như không
quá khứ im hơi khép ngõ lòng
gõ cửa tìm người đâu chẳng thấy
nhủ mình đợi bóng chỉ hoài trông
xưa con chim nhỏ vang lời hót
nay đoá hoa mơ rụng cánh hồng
đã trót nửa đời thân chớm héo
nụ cười thuở trước vẫn hằng mong

Saturday, August 2, 2008

Trăng mơ phố núi

Ơi xưa phố núi đượm tơ chiều
Thuở ấy tuổi còn chưa biết yêu
Mười tám lên đồi nghe gió hát
Đôi mươi ôm mộng giữ lòng kiêu
Bỏ quên thông réo bao lời ngỏ
Lẩn trốn mây về những bóng xiêu
Ngày đó bây giờ xa cách mãi
Trăng mơ vẫn mọc nhớ ai nhiều .
*nhớ NGL và phố núi

Gom nắng cho anh

Mỗi ngày nhặt ít nắng vàng rơi
Rắc rải làm duyên giọt sáng ngời
Dành tặng mặt trời khi ngái ngủ
Phòng quên dặm đất lúc rong chơi
Dỗ hồn thi sĩ buồn ngơ ngác
Thả nhịp tơ lòng bay lả lơi
Màu mắt em trong gom nỗi nhớ
Cho anh một thuở biết yêu đời .

Lối mưa

Mưa bay trắng xoá lối đi về
đếm giọt trời buông rót ủ ê
vội vã nhớ khi tìm chỗ trú
miên man ôn lại lúc vai kề
ngoài hiên tí tách dòng bi luỵ
trong dạ bập bùng giấc ảo mê
ướt áo tình nhân nào thấm lạnh
có đôi gió bão cũng đâu hề

Phận đàn bà

Ôi cảm thương thay một cánh hoa
Phải chồng bặm trợn cứ sa đà
Rượu chè cá độ : ông kề xóm
Bài bạc chơi đề : khứa cạnh nhà
Thấp thỏm chờ cơm trông sớm tối
Lo âu đợi cửa ngóng gần xa
Trong nhờ đục chịu thuyền neo bến
Ráng trả cho xong cái phận bà

Băn khoăn

Một bước chân hờ đặt trước nhà
Bước chân còn lại chực lui ra
Vẫn e gõ cửa còn nuôi mộng
Mà ngại buông tay có giữ ta
Mơ khúc tương phùng lòng níu lại
Tấu bài ly biệt nhạc trôi xa
Xướng lên âm điệu cung trầm lắng
Để lặng hồn yên với bóng tà

Hoa Cúc Vàng

Thượng đế cho em mượn ánh vàng
Mặt trời thêm chút sắc màu sang
Nên thân lộng lẫy loài hoa nở
Với dáng kiêu kỳ tấm áo mang
Rực rỡ xuân thu trên cõi thế
Thong dong đông hạ giữa trần gian
Bốn mùa duyên thắm tô đời đẹp
Nắng chẳng làm phai nét dịu dàng.

Mưa nhớ

Tiếng mưa nức nở giữa đêm buồn
Thao thức lòng ai khơi lệ tuôn
Gối chiếc bơ vơ hờn nắng ấm
Chăn đơn thờ thẫn trách trăng suông
Tìm hơi chậu cá bơi dòng ngược
Lặng tiếng lồng chim hót giọng cuồng
Còn có mai sau còn vọng tưởng
Bao ngày trắc trở sẽ qua truông.

Nước mắt đại gia

Ai nói dân nghèo mới khóc đâu
Bao nhiêu nước mắt kẻ sang giàu
Cô chiêu sóng sánh " phê " thần tửu
Cậu ấm say sưa " nốc " ả nâu
Trác táng linh đình điên thuốc lắc
Quay cuồng trụy lạc nhiễm trời Âu
"Sida " hào phóng ban cho chúng
Rằng thế, đại gia mới đớn đau

Khóc cười

Ta cười đời lắm sự bon chen
ta khóc thân ta mãi thấp hèn
ta khóc thân ta nhiều dốt nát
ta cười đời có lắm người ghen

Em bé đánh giầy

Hỡi bé đánh giầy em ở đâu
mồ hôi nhễ nhại nắng chan đầu
xa vòng tay mẹ tìm hơi ấm
vắng tiếng cười cha nhớ nghĩa sâu
chim mới ra ràng lo cất cánh
chân non lìa tổ tập qua cầu
màu xi đen loáng nhưng lòng sạch
ngày sáng bừng lên xanh mắt nâu

Cánh cò

Cò trắng trong đêm thâu lạnh lẽo
Cành mềm đậu phải phận gieo neo
Bôn ba lê gót đôi quang gánh
Bạc tóc sương pha một kiếp nghèo
********

Một tiếng rao đêm xé cả lòng
Xót trời tĩnh lặng bán hàng rong
Mỏi chân cánh vạc quanh đường phố
Lạnh dáng thân cò giữa tiết đông
Dãi nắng sớm chiều vai áo vá
Dầm mưa năm tháng chiếc lưng còng
Khàn hơi đục tiếng qua bao ngõ
Thồ cả cuộc đời bước ruổi dong .

Friday, August 1, 2008

Hạt bụi

Gío cứ làm bay cứ chợt bay
vướng đau suốt kiếp của ai đây
vẫn như hạt bụi vương đời xót
nào phải gịot mưa túa mắt cay
góc bể em đành thân cát gửi
chân trời anh chọn bóng tình say
làm sao biết trước đâu duyên phận
mà dấu cuộc chơi trong nắm tay

Chịu chơi

Đừng nói rằng tôi lão đó nghe
Bao nhiêu cô gái chực lăm le
Môi hồng mắt biếc da non nỏn
Người ngọc thân ngà tóc đỏ hoe
Khóc lóc van lơn rồi thủ thỉ
Giận hờn cười cợt lại hăm he
Thôi thì thôi thế từng em một
Lần lượt thử xem ... có lặc lè ?!
*tặng các lão ham vui .

Dĩ vãng

Nửa đêm chợt tỉnh giấc chiêm bao
Còn đậm trên mi những nghẹn ngào
Chung bước câu thề chung một hướng
Lạc dòng lỗi hẹn lạc ngàn sao
Trở về kỷ niệm tìm hơi ấm
Quay ngược thời gian tiếc má đào
Qúa khứ chìm sâu đừng đánh thức
Gợi chi chuyện cũ để lòng đau

Phận nghèo

Cuộc đời sao cứ mãi dùng dằng
cái phận nghèo hèn chửa chịu thăng
bước thấp bước cao tìm áo mặc
xiêu qua vẹo lại kiếm cơm ăn
một ngày nước lã cho lòng lửng
hai bữa cháo rau để bụng căng
năm miệng to đùng lo chẳng nổi
trời ơi , ông có biết hay chăng ?

Hương tóc

Tóc rối đâu cần chải với ai
làm duyên chi nữa hỡi trang đài
chẳng lưu luyến để tình chia nửa
thôi luỵ phiền cho ân sẻ hai
lời nguyện thánh thần quên chứng nhận
hôn nhân trời đất bỏ nghiêng say
biết đời chứa đựng bao cay đắng
thì đã xa rồi ai trách ai

Giận hờn

Em ghét anh rồi anh biết không
nên gom thương nhớ nén trong lòng
để nguồn cảm hứng thơ tuôn chảy
cho rượu ân tình môi nhấp mong
như nắng lụa gieo đời vụt sáng
tựa mầm xanh nẩy nhánh đơm bông
viết sao cho hết bao hờn tủi
giấy trắng ghi dòng lưu luyến trông

Lỡ dại

Lỡ dại sa chân ghé chốn này
hầu bao phải móc xỉa luôn tay
vui sao em út xơi ngon miệng
buồn lắm đàn anh hớp đắng cay
an ủi còn thân tiền mất trắng
bảo ban tồn mạng bạc đi thay
thế gian nhan nhản gà không cựa
lại có ai kia méo mặt mày

Thursday, July 31, 2008

Nắng thu vàng

Chút nắng thu vàng có nhẹ rơi ?
Cho tôi tìm lại giấc mơ đời
Xôn xao ngày đó trăng thao thức
Vội vã đêm nào gió dạo chơi.
Cất giữ tâm can đời thực ảo
Đếm lần ký ức chuyện đầy vơi
Mơ màng tự hỏi bao giờ nhỉ
Chút nắng thu vàng có nhẹ rơi ?

Nắng úa thu vàng đến tận đâu
cho tôi tìm lại phút ban đầu
lao xao gió núi hôn cành biếc
rộn rã mây ngàn nhớ suối sâu
ngỡ ánh trăng treo hương mộng cũ
tưởng dòng nước cuốn chuyện đời sau
mơ màng tự hỏi bao giờ nhỉ
nắng úa thu vàng đến tận đâu

Mong

Bất chợt ùa về như nắng mưa
Lòng em khao khát gió ban trưa
Đâu ai tri kỷ dừng chân bước
Đâu bạn đồng hành ghé bến ưa
Lai láng hồn thơ trang sách mới
Mỏng manh tơ liễu mối tình xưa
Bao ngày mong đợi bao sầu nhớ
Người ở nơi nào có thấu chưa ?

Má nhạt hồng

Có phải xa rồi mơ ước không
sao em ôm ấp mối tình nồng
tim tràn nhung nhớ đêm chờ đợi
hồn nặng vấn vương ngày ngóng trông
xao xác buồn treo làn gió cuốn
hắt hiu vui thả chuỗi mây bồng
yêu thương trao tặng cho ngưỡi mãi
dẫu biết đời em má nhạt hồng

Mẹ tôi , cô gái Huế

Trăm năm để lại tiếng thơm lưu
Nhớ Mẹ tôi thường hát " gió thu...."
Dào dạt tim con lời dịu ngọt
Xuyến xao lòng trẻ dáng nhân từ
Tay chèo lơi lả dòng sông chảy
Thuyền lướt êm đềm điệu hát ru
Gợi nhớ ngày xưa cô gái Huế
Một thời gan dạ chốn lao tù

Ngày ấy thu vàng thuở bốn lăm
Mẹ là thiếu nữ sớm trầm ngâm
Tóc xanh óng ả quên cài lược
Aó lụa mượt mà biếng giắt trâm
Sách vở thay làm người chiến sĩ
Tình riêng gác lại chuyện trăm năm
Đời như nón lá thơ thanh mãnh
Che chở tháng ngày mưa nắng thâm

Mẹ không còn nữa , Mẹ hiền ơi
Bóng cả trên cao bóng rợp trời
Đứng thẳng , thân cây đau đáu phận
Ngả nằm , lưng Mẹ xót xa đời
Vang vang giọng Huế hoà đêm vọng
Dìu dặt sông Hương quyện gió lơi
Tiếng nhặt, tiếng khoan rồi tiếng lẩy
Vút bay lồng lộng giữa ngàn khơi.

Khóc người

Xa cách người ơi xa cách ta
Cô đơn buồn lẻ ánh chiều tà
Trăng soi thềm cũ sao phai nhạt
Nắng chiếu hiên xưa bóng xóa nhòa
Mỏi cánh chim bằng thôi xoải rộng
Chồn chân lữ khách ngán đi xa
Thời gian như nước trôi biền biệt
Dòng chảy về đâu một kiếp hoa

Tự tình

Hồn thơ rướm máu mối tình say
Nở để cho tôi nhớ mỗi ngày
Giọng hát bỗng trầm tơ kết tóc
Điệu đàn réo rắt phim lơi dây
Ông tơ xui gặp duyên không tới
Bà Nguyệt khiến xa nợ chẳng đầy
Tình tự lời yêu nồng thấm bút
Mong manh trang viết gửi nơi này.

Nhớ xưa

Thoang thoảng mùi hương xưa ngất ngây
Khẽ khàng vài chiếc lá khô bay
Lối xưa hờ hững đôi ong lượn
Đường cũ chập chờn cánh bướm bay
Xuân đến xao lòng tươi lá thắm
Thu về lỡ bước héo trầu cay
Sắc hoa ngày ấy thêm màu nhớ
Trời tím hoàng hôn dạ tím mây

Lời của chàng

Có phải hôm nay 8 tháng 3
Chị em phụ nữ được thăng hoa
Giỏi giang tất bật chăm con trẻ
Cáng đáng lo toan đảm việc nhà
Cảm sắc suốt đời luôn đắm đuối
Mến tài trọn kiếp chẳng phôi pha
Bao năm chung sức lòng không đổi
Yêu lắm người ơi vợ của ta !

Tự thán

Sao thơ hoài nói đến thân tôi
vọng nhớ , vọng buồn tự thán :ôi !
trách đất ngàn năm màu phận bạc
than trời muôn thuở sắc đời vôi
kêu rêu , khóc lóc lòng đau xót
lặng lẽ cười khan dạ cút côi
ông hỡi ! cao xanh xin để mắt
chờ xin tia sáng lẻ loi soi

Tự bạch

Chiều cao khiêm tốn , mét năm thôi
dáng dấp no tròn ấy phận tôi
e ấp nụ hồng thời mới lớn
thẹn thùng tình nhỏ thuở xa vời
vài câu chữ nghĩa êm đềm lướt
mấy áng thơ ca nhè nhẹ trôi
bút hiệu loài hoa khoe sắc nắng
cúc vàng rộ nở thắm xuân đời