Ngước mắt trông lên cái bẫy treo
một chùm chằng chịt búi dây đeo
kia anh điện lực giăng màng nhện
đây chị cáp quang bám cột kèo
thòng lọng đưa ngang nhìn phát ớn
tử thần đón dọc thấy mà teo
rối bời tổ quạ trên đầu: rớt
lơ lửng mạng người mặc sức: reo!
Có phải như là, ta đã yêu?dòng thơ xao xuyến rõ bao điềukhông gian vời vợi, em ao ướctình cảm đậm đà, anh chắt chiuchưa phút cận kề sao nhớ quáchưa lần hò hẹn đã thương nhiềuđôi tim bắt nhịp luôn thi vịsẽ hát nhau nghe khúc nhạc chiều