Một thoáng bâng khuâng lại nhớ chiều
xưa đan tay ấm với người yêu
cùng nghe thổn thức ai ngâm khúc
cùng thấy xót xa giọng lẫy kiều
hòa mộng tương tư ru mộng đẹp
khiến hồn lưu luyến mở hồn xiêu
mà sao tơ chẳng duyên se kết?
tiếc mãi ngày vui chẳng được nhiều.