Friday, November 28, 2008

Vai diễn ngậm ngùi

Muốn tặng cho anh cả cuộc đời
tiếc gì đâu những mảnh thơ rơi
vội đem tim nhỏ ra tung hứng
mà lấy tình đau đến rã rời
ta diễn vai hề trong kịch bản
người say màu ảo giữa sân chơi
lung linh kỷ niệm ru ngày cũ
lặng xót mình em cay đắng ơi !

Thursday, November 20, 2008

Quẳng gánh lo đi

*kính họa bài 70 tự thọ
của nhà thơ Quốc Tuấn

Từng trải bao năm đứng giữa trời
lòng yêu cuộc sống chẳng hề vơi
túi thơ ăm ắp tình chưa cạn
bầu rượu thơm tho bạn sẵn mời
duyên bút câu ca cùng xướng họa
ván cờ vần điệu cứ bày chơi
sá gì bảy chục mà e sợ ?
quẳng gánh lo đi thỏa với người

Yêu như yêu lần đầu

Hai trái tim khao khát gặp nhau
lại yêu như thuở mới yêu đầu
ngày thơ thẩn viết lời xanh mượt
đêm nhớ thương tô giấc đậm sâu
ru lá úa màu thu đếm nhớ
châm mùa phai đóa cúc đong sầu
mơ cùng dạo bước đan ngày mộng
mong ước tình ta chẳng úa nhàu

Không tựa

Thắm thoắt quơ tay chạm tuổi già
mấy mươi vẫn đẹp mộng đời ta
giai nhân lúng liếng cười trăng thẹn
thi sĩ liêu xiêu tiếc dáng ngà
tim đập liên hồi tay trống giục
mắt đưa chớp lóa ngọn đèn pha
thời gian ghi dấu thân rêu bụi
bù đắp hồn thơ đẹp bóng tà

Vui trong cõi tạm

*kính họa bài Trước thềm 92
của bác Trương Quân

Cõi tạm bao mùa đếm lá rơi
tháng năm chầm chậm cứ xa rời
cang buồm khơi sóng thời tung lướt
xây mộng ru tình lúc dạo chơi
tô sắc thơ ca ngân điệu nhạc
siết tay bè bạn ấm vòng đời
ung dung thách đố cùng sương gió
thong thả đường trần vui , bác ơi !

Mơ một trái tim

Một trái tim mơ một trái tim
cùng chung nhịp đập mãi đi tìm
mở toang cánh gió thiên đường vắng
khép lại đường mây ngục thất im
mộng chẳng nói cười vui nửa giấc
đời không bồi lở trở nguyên đêm
đôi bờ xa cách nghìn trùng nhớ
thèm nụ môi gần khúc dịu êm

Cắt một thềm trăng

Dừng cắt đời ta bởi lưỡi bào
chữ tình mài giũa sắc như dao
tàn canh rưng rức ôm tim vỡ
quẩy lốc tơi bời khóc mộng đau
hồn lá xa cành than bão rớt
tượng thần gẫy cánh hận mưa cào
rỉ màu hoen úa thềm trăng lạnh
hứng giọt trời ngâu ngỡ giọt đào

Thiên nhiên và trái tim gầy

Từng giây từng phút lại từng ngày
cõi lặng trần gian mãi quắt quay
nỗi nhớ tung hoành bay lộng gió
niềm thương náo động xé tan mây
chữ yêu dào dạt đang nuôi dưỡng
lòng sóng sục sôi đã đắm say
mưa cuốn một đời bao tất tả
trời tuôn nắng ấm dỗ tim gầy

Rồi trời bỗng thêm xanh

Rồi trời xanh bỗng chốc thêm xanh
và một ngày em lại có anh
cùng gió mây tưng bừng nhạc thắm
là chim muôn líu ríu trăng thanh
sáng tim lanh lảnh reo lời ngọt
đêm mắt long lanh khép giấc lành
buồn ngắn dần vui len lén đến
nhánh tình ơi , hãy lớn lên nhanh

Xa mờ

Khép lại bờ mi thoáng dại khờ
nửa hồn lãng mạn trái tim mơ
căng bờ môi mọng say sưa đón
xui nụ mắt xanh lúng liếng chờ
vàng lá buông mình ghi dấu ái
thắm mùa gieo hạt mở hoa thơ
chỉ là ảo ảnh sao hoài nhớ
xấp kỷ niệm xa phủ bụi mờ