MIỀN ĐẤT HOA VÀNG
Thơ Đường Phạm Thị Cúc Vàng.
Monday, September 15, 2008
Mảnh trăng mòn mỏi
Một mảnh tình trăng ánh cút côi
còn gì khi úp chén ly bôi
thả buồn vào phím đàn sai nốt
đong nhớ trong thơ ý lạc lời
biển cạn lửng lơ ngày nắng tắt
non mòn hờ hững nước sông trôi
hoa xanh đếm mãi bao mòn mỏi
bạc tóc thêm vuơng một kiếp rồi
No comments:
Post a Comment
Newer Post
Older Post
Home
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment